Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Điềm Nhiên Thiên Nhiên19-02-2024 15:46:42
Vào sáng sớm, Mẫn Tĩnh Di bị mắc tiểu tỉnh lại, liếc nhìn thời gian, 7 giờ 18. Cô ấy dùng tay chải chải tóc của mình, đứng dậy đi nhà vệ sinh.
Mặc dù vừa mới tỉnh, nhưng cô ấy còn nhớ được quy tắc đã xem, cho nên ngẩng đầu nhìn tấm bảng trước cửa.
Là tấm bảng ghi nam nữ bình thường, Mẫn Tĩnh Di thở phào nhẹ nhõm, đi vào nhà vệ sinh.
Tất nhiên cô ấy yên tâm quá sớm, mới vừa mở cửa phòng vệ sinh đầu tiên, thấy được thảm trạng máu đỏ tươi bên trong, Mẫn Tĩnh Di hoảng sợ trợn to mắt, hai giây sau sụp đổ hét lên một tiếng.
"A!"
Tiếng hét này rất chói tai, giống như còi xe cảnh sát vậy, lập tức làm cho mấy người không ngủ sâu trực tiếp mở mắt ra.
Tô Dung dụi mắt một cái, phán đoán âm thanh là truyền từ nhà vệ sinh. Cô nhanh chóng nhảy xuống giường, Vương Kiến Quốc cũng đã nhanh chóng đi xuống giường, cùng nhau chạy đến.
Chờ đi đến cửa nhà vệ sinh, Vương Kiến Quốc còn cố ý ngăn cản cô một chút, chờ xác nhận tấm bảng không có vấn đề gì, hai người cùng mở cửa ra.
Phía đối diện phòng vệ sinh đầu tiên, Mẫn Tĩnh Di dựa vào tường ngồi dưới đất, hai tay che miệng, hô hấp dồn dập, hoảng sợ nhìn về phía trước, trong mắt tràn đầy nước mắt, giống như là thấy quỷ vậy.
Trong phòng vệ sinh có cái gì?
"Chờ một chút, anh không thể đi vào." Thấy Vương Kiến Quốc muốn đi vào bên trong, Tô Dung vội vàng ngăn cản anh ấy lại."Đừng quên chúng ta là khách hàng, nam không thể đi vào nhà vệ sinh nữ."
Nói xong, cô hít sâu một hơi.
Chỉ thấy phòng vệ sinh thứ nhất cũng được xem như sạch sẽ, lúc này đã đỏ tươi một mảnh, chân tay đứt, thịt vụn, giống như nổ tung văng khắp nơi, trên tường là máu tươi bắn tung tóe, trải qua một đêm lặng đọng, bây giờ đã biến thành màu đỏ nhạt.
Mà trong bồn cầu, đầu của bà bác Lý đã trôi lơ lửng trong vũng máu.
Bà ta chết không nhắm mắt, một đôi mắt ố vàng tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng, chỉ cần liếc một cái cũng làm cho người ta không lạnh mà run, không dám tưởng tượng khi sống bà ta đã gặp phải đau đớn gì.
Mặc dù đời trước Tô Dung làm trinh thám, cũng đã gặp người chết. Nhưng tình cảnh kinh khủng như vậy, vẫn là lần đầu tiên cả hai đời. Coi như đã sớm chuẩn bị, cũng khó tránh khỏi chấn động tinh thần. Mùi máu tươi tanh nồng cộng với mùi khai của nước tiểu, cô hơi nín thở, một cổ muốn nôn từ trong dạ dày trào ra.
"Ọe... Bà bác Lý chết rồi... Ọe..."
Cũng may sáng sớm chưa ăn cơm, nôn được một chút, Tô Dung miễn cưỡng dùng một tay che ngực áp chế cơn buồn nôn, đi về phía trước đỡ lấy Mẫn Tĩnh Di: "Chị Mẫn, chị có khỏe không?"
"Chị... Chị... Hu hu hu!" Mẫn Tĩnh Di luôn trầm tĩnh, trong phút chốc sụp đổ khóc rống lên, cô ấy không giống với Tô Dung, cô ấy không có chút chuẩn bị nào đã thấy một màn thế này. Hơn nữa cô ấy còn là lần đầu tiên thấy người chết, thấy được tử trạng đáng sợ như vậy.
Cảnh tượng máu tươi đầm đìa, tay chân gãy, thịt vụn khắp nơi, cùng với cái đầu ở trong bồn cầu, là hình ảnh ở bất kỳ trong phim kinh dị nào cũng làm cho người xem phim phải hét chói tai, huống chi là tận mắt nhìn thấy?