Chương 147

Cô vợ bưu hãn thập niên 80

Thư Vu Thả 15-11-2023 15:59:54

Ăn xong khối bánh đậu xanh đầu tiên, Từ Hương Quyên bảo A Ninh, còn có Qua Qua với Ngưu Ngưu cũng mỗi người ăn một khối đi. Đang lúc mọi người đang ăn bánh đậu xanh đó, ánh mắt cô không khỏi dừng trên mấy quả quýt, lấy giấy lau tay, cô có hơi khát, muốn bóc một quả quýt ăn. Chu Trình Ninh chú ý tới ánh mắt vợ, lập tức nhét bánh đậu xanh vào trong miệng, lau tay cầm quýt lên. Hiện tại không thể nói chuyện, nói chuyện thì anh sợ sẽ phun bánh đậu xanh trong miệng ra mất, chướng tai gai mắt, trực tiếp dùng hành động biểu đạt. Bóc vỏ quýt ra, Chu Trình Ninh còn tách một múi ra đút vợ ăn. Từ Hương Quyên an tâm nhận hầu hạ, cũng không nói gì. Ngưu Ngưu ăn xong phần bánh đậu xanh kia của chính mình, chủ động xin ra trận: "Ba, đưa quýt cho con, con đút mẹ ăn." Tay mẹ bị thương là vì nhóc, nhóc nên chủ động nhận việc đút mẹ ăn. Nghe thấy con trai 4 tuổi nói muốn đút mình, Từ Hương Quyên vội vàng cự tuyệt: "Không cần Ngưu Ngưu, ba đút mẹ là được rồi, con còn nhỏ, tự mình ngoan ngoãn ăn cơm là mẹ rất vui rồi." Được A Ninh chiếu cố cô không có gánh nặng, nhưng được một đứa bé ngay cả chăm sóc chính mình cũng khó khăn chiếu cố, cô cảm thấy gánh nặng lớn quá. Chu Trình Ninh: "Ba đút mẹ là được rồi, Ngưu Ngưu quản tốt chính mình đi." Từ Hương Quyên nhớ kỹ A Ninh chỉ xin nghỉ 2 tiết, buổi chiều cứ theo lẽ thường đi học: "A Ninh, buổi chiều còn phải đi học đó, mau mau dọn dẹp đi học đi, đừng ở nhà chậm trễ." Tiết buổi chiều bắt đầu lúc 1 giờ rưỡi, giờ là 12 giờ rưỡi rồi. Một giây trước còn đang nói Ngưu Ngưu quản cho tốt chính mình đi, giây tiếp theo Chu Trình Ninh liền bảo Ngưu Ngưu làm những việc trong khả năng cho phép để giúp ngoại. Không chỉ có Ngưu Ngưu, Qua Qua cũng vậy, phải canh chừng mẹ, đừng để mẹ làm việc. Hai đứa nhỏ sôi nổi đáp ứng trông chừng mẹ giúp ba. Từ Hương Quyên lẩm bẩm: "Em cũng không phải phạm nhân, không cần trông chặt như vậy." Chu Trình Ninh không để ý tới lời vợ: "Qua Qua Ngưu Ngưu xem chừng mẹ kỹ vào, không thể để mẹ làm việc, mẹ mà không nghe lời đi làm việc, tụi con chờ ba về nói cho ba, ba giáo dục mẹ... Quyên đừng làm cơm chiều, chờ lát nữa anh mang theo hộp cơm, cơm chiều mua bên ngoài đi." Địa vị gia đình của ba lại đi lên một lần, thế mà còn nói muốn giáo dục mẹ. Từ Hương Quyên coi như không nghe thấy câu giáo dục: "Vậy anh nhớ rõ mang theo cả tiền nữa." Tuy ông chồng nhà mình có tiền, nhưng trên người vẫn là trừ tiền cơm ra không mang theo dư đồng nào, không biết có phải vì anh cố ý giấu cho cô xem không, cô luôn có thể nhìn thấy được chỗ anh giấu tiền, có đôi khi sẽ đổi chỗ giấu, nhưng mà giấu chỗ nào cũng sẽ bị cô thấy. Đây chính là nói rõ muốn giấu tiền dưới mí mắt cô. Chu Trình Ninh: "Anh sẽ nhớ rõ, Quyên em muốn ăn gì? Cơm hay là mì?" Từ Hương Quyên: "Không ăn mì, trưa ăn mì nước rồi, tối muốn ăn cơm, còn thừa chân vịt kho, tối có thể hâm lại, ăn với cơm ngon." Chu Trình Ninh: "Chờ anh về, để anh hâm chân vịt, Quyên em đừng nhúc nhích." Từ Hương Quyên: "Em biết rồi, anh mau đi học đi." Chu Trình Ninh xách theo 2 cái hộp cơm rời đi, Từ Hương Quyên với hai đứa nhỏ mặt đối mặt. Từ Hương Quyên: "Mẹ ngủ trưa cái đã, Qua Qua với Ngưu Ngưu buồn ngủ không? Buồn ngủ thì ngủ với mẹ." Mẹ buồn ngủ, Ngưu Ngưu lập tức cởi giày ra bò lên giường: "Mẹ, con xốc chăn cho mẹ." Từ Hương Quyên: "... Mẹ con vẫn còn có thể xốc nổi chăn." Ngưu Ngưu đã xốc chăn lên, dịch ra một khoảng cho mẹ ngủ, bàn tay nhỏ túm lấy chăn: "Mẹ mau nằm xuống, con đắp chăn cho mẹ." Không thể chỉ có em trai làm việc nha, Qua Qua đi vào bếp rót nước bưng đến đầu giường cho mẹ, chờ mẹ khát là có thể đút mẹ uống nước. Từ Hương Quyên nằm xuống, nhìn con trai đắp chăn đàng hoàng cho cô, một cậu bé con nhỏ vậy còn nhớ rõ dém kỹ chăn cho mẹ. Qua Qua rót nước xong cũng cởi giày lên giường: "Mẹ, con rót nước cho mẹ rồi, có khát gọi con, con giúp mẹ lấy nước đút mẹ uống nước." Hai bé con cứ vậy mà một trái một phải nhìn mẹ. Từ Hương Quyên: "... Qua Qua, Ngưu Ngưu, có buồn ngủ không?" Qua Qua hợp với tình hình mười phần mà ngáp một cái: "Mẹ, con không buồn ngủ." Ngưu Ngưu: "Mẹ, con cũng không buồn ngủ, mẹ ngủ đi, con với chị ở đây." Từ Hương Quyên bị hai bé con nhìn chằm chằm cũng ngủ không được á: "Qua Qua với Ngưu Ngưu mỗi đứa ngủ một bên mẹ này, chờ mẹ tỉnh lại mà có cần tụi con giúp sẽ liền gọi tụi con dậy." Qua Qua Ngưu Ngưu tạm thời cảm thấy được à nha, liền mỗi đứa một bên, Ngưu Ngưu: "Mẹ, nếu con không nghe được, có thể lớn tiếng chút mà gọi con." "Ừ, mẹ biết rồi, Qua Qua Ngưu Ngưu ngủ đi, chúng ta cùng nhau ngủ."... Chu Trình Ninh mang theo 2 hộp cơm một lớn một nhỏ, hộp lớn chứa đầy một hộp cơm, hộp nhỏ thì lại là đựng thịt kho tàu với cà tím kho tàu. Tuy cảm thấy thịt kho tàu hơi đắt tí, nhưng mà vì vợ mà tiêu tiền mua thịt ăn, anh cho rằng là đáng giá. Về nhà liền thấy vợ ngồi trên giường, hai đứa nhỏ mỗi đứa ngồi hai bên người mẹ. Về phần muốn hỏi Từ Hương Quyên đang làm gì à, cô đang ngẩn người. Cô thiệt sự là không có việc gì có thể làm, nửa ngày nay của cô trải qua thật mê mang, chuyện gì hai đứa nhỏ cũng muốn làm thay cô, nếu không phải cô cản, cô ngồi bồn cầu hai đứa nhỏ cũng phải giúp cô ngồi xuống mất. Rốt cuộc A Ninh đã về Từ Hương Quyên có loại cảm giác được giải phóng: "Qua Qua Ngưu Ngưu, ba về rồi, tụi con không cần canh chừng mẹ nữa, mẹ có ba canh rồi nè, bây giờ tụi con tự đi làm chuyện của mình đi, viết chữ làm bài tập hay là chờ cơm chiều đều được hết." Được hai bé con chiếu cố, áp lực tâm lý cho cô thật sự rất lớn á: "Qua Qua Ngưu Ngưu, ngày mai mẹ tỉnh lại là tay đỡ rồi, tụi con cứ an tâm đi nhà trẻ với tiểu học." Chu Trình Ninh hâm nóng chân vịt kho, đi vào buồng ngủ: "Ngày mai ba đưa hai đứa đi học, Quyên, nếu không thì anh đưa em đến tiệm cơm sớm chút, sau lại về đưa Qua Qua Ngưu Ngưu đi học... Thôi vẫn là đừng đi, để anh nói với dì Triệu là ngày mai không làm việc là xong." Từ Hương Quyên: "Không cần, nếu tay hoàn toàn không có vấn đề, vậy là có thể đưa Ngưu Ngưu đi nhà trẻ theo lẽ thường, chiều ngủ một giấc dậy giờ đã có chút sức rồi." Hiện tại cô đã đỡ hơn nhiều, cảm giác được chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ thật sự quá thống khổ. Chu Trình Ninh: "Đi ăn cơm trước đi, xem em có thể cầm nổi đũa không." Ngưu Ngưu: "Mẹ, con lấy muỗng đút mẹ ăn cơm." Chu Trình Ninh: "Ba ở đây nè, con muốn làm việc của ba? Nằm mơ." Từ Hương Quyên xốc chưn lên: "Giờ có thể ăn cơm rồi đi, A Ninh, nhớ rõ hơi quấy nồi chân vịt kho chút, đỡ cho sốt nó dính nồi... Thôi, để em dậy xem." "Chị, có phải mẹ đã đỡ rồi không?" Còn ngồi trên giường, Ngưu Ngưu nhỏ giọng hỏi chị. Mẹ đều đã tự mình xốc chăn lên rồi kìa. Qua Qua: "Mẹ ngủ một giấc đỡ hơn rồi, xốc chăn đâu cần quá nhiều sức đâu, nhẹ nhàng hơn rót nước nhiều." Ngưu Ngưu: "Dạ, buổi tối em còn đắp chăn cho mẹ." "Qua Qua Ngưu Ngưu, ra đây ngồi ăn cơm." Ba đang gọi các bé, hai đứa bé xuống giường ăn cơm chiều. Từ Hương Quyên nói tay mình đỡ rồi, nhưng vẫn là một 1 lớn 2 nhỏ nhìn chằm chằm ăn cơm. Chu Trình Ninh nhìn một hồi lâu, rốt cuộc nhịn không được mở miệng: "Quyên, tay em chắc chắn còn chưa đỡ, đừng có gắng gượng, ngoan, để anh đút em." Từ Hương Quyên: "Ngày thường em chính ăn cơm với tốc độ như vậy, anh xem chừng Ngưu Ngưu với Qua Qua đi, Ngưu Ngưu ăn mà cơm dính cả lên mặt rồi." Nghe thấy có cơm dính trên mặt, Ngưu Ngưu lập tức thả muỗng xuống, hai bàn tay béo nhỏ sờ lên hai bên mặt, sờ đến hạt cơm mà mẹ nói, Ngưu Ngưu lập tức ăn hạt cơm đó vào miệng, ăn xong còn hỏi chị trên mặt nhóc có còn hay không, hết rồi Ngưu Ngưu mới tiếp tục nói: "Ba đừng để ý tới con, quản mẹ đi, đút mẹ ăn cơm, tay mẹ đau, ăn cơm chậm chắc chắn đói bụng." Từ Hương Quyên: "... Mẹ chậm là chậm chút thôi, nhưng không phải không ăn, Ngưu Ngưu, mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, tối rồi không thể ăn quá nhiều, no căng là ngủ không ngon." Mặc kệ cô nói bao nhiêu lời, bữa cơm tối nay là cần phải bị đút. Chu Trình Ninh bưng chén cơm kia của vợ lên, gắp cà tím vào trong, còn thêm cả chút nước sốt kho cà tím trộn nữa, thấy vợ không thích thịt mỡ trong thịt kho tàu, anh liền gắp vào miếng thịt nạc không nhiều lắm vào trong chén, về phần chân vịt, nó có xương nên trước hết không gắp cho vào cơm, nếu vợ muốn ăn, vậy để anh gắp là được. Chân vịt đã nấu rất lâu rồi, thịt mềm, có thể chỉ cần nhấp miệng là tách xương nhỏ ra. "Ba, không được ăn vụng cơm của mẹ! Ba ăn một miếng, mẹ liền phải đói bụng." Tiểu giám sát viên Ngưu Ngưu nhìn thấy ba đút mẹ, chính mình còn ăn một miếng, tức giận rồi. Chu Trình Ninh ở nhà không quá chú ý, thấy vợ đang nhấm nuốt, còn chưa có nuốt xuống, anh đã liền tự và một miếng: "Ngưu Ngưu nói rất đúng, ba nghĩ lại, nếu ba ăn một miếng cơm của mẹ rồi, vậy chờ lát nữa ba lại chia cho mẹ một chén." Ngưu Ngưu thấy thái độ nhận sai của ba tốt đẹp, nhóc tha thứ ba: "Ưm!" Qua Qua: "Ngưu Ngưu mau ăn cơm đi, bằng không mẹ ăn xong rồi em còn chưa ăn xong đó." Từ Hương Quyên: ... Cô quá khó khăn. Cơm đương nhiên không có khả năng ăn tiếp chén thứ hai, giờ cô cũng đã rất no rồi: "Ăn xong chén này là đủ rồi, không cần thêm cơm nữa." Nói thôi có lẽ là vô dụng, chờ bát cơm thấy đáy, cô nhất định rời bàn ăn đi rửa mặt. Từ Hương Quyên ăn xong liền vọt đi đánh răng rửa mặt, Ngưu Ngưu không yên lòng mẹ, ăn một miếng cơm còn muốn liếc mắt nhìn mẹ một cái. Từ Hương Quyên: "Mẹ có thể tự mình đánh răng, tay đã đỡ hơn nhiều rồi, mai rời giường là có thể hoàn toàn đỡ hẳn, Ngưu Ngưu không cần lo cho mẹ... A Ninh, tối nay giúp em chút, đun nước nóng giúp em, em muốn lau người một chút." Hôm nay ra mồ hôi, không tắm rửa thì thôi, chứ không lau người chắc chắn phải khó chịu. Chu Trình Ninh: "Giờ bắt đầu đun nước luôn đi." Từ Hương Quyên: "Không cần sớm vậy, còn phải rửa chén đó, rửa chén xong lại nói." Mẹ muốn lau người, Ngưu Ngưu còn dặn ba phải cẩn thận chút, tay mẹ đau, đừng đụng tay mẹ. Qua Qua đánh răng rửa mặt xong thì đi làm bài tập trước, bài tập hôm nay còn chưa làm xong, Ngưu Ngưu đi theo chị. Chu Trình Ninh cũng là dựa vào ý chí để mà lau người cho vợ. Chờ muốn lên giường ngủ, Ngưu Ngưu chủ động nhường vị trí bên người bac ho mẹ. Chu Trình Ninh không nghĩ tới khi vợ lại lần nữa ngủ bên người mình sẽ là vào tình huống như vầy, có điều, còn rất tốt mà không phải sao? Ba ở bên tay phải mẹ, Ngưu Ngưu ở bên tay trái mẹ, Ngưu Ngưu dém kỹ chăn phía bên trái thay mẹ: "Ba không thể cướp chăn của mẹ, tay mẹ đau." Còn chưa tắt đèn, nên Chu Trình Ninh còn ngồi: "Ngày thường ba ngủ có cướp chăn với Ngưu Ngưu không? Đừng có bôi nhọ ba, hơn nữa ba với mẹ ngủ một ổ chăn đã rất lâu rồi, còn lâu hơn cả khi Ngưu Ngưu ngủ chung một ổ chăn với ba đó." "A Ninh, tắt đèn lên giường rồi lại nói." Qua Qua: "Tư thế ngủ của Ngưu ngưu có tốt không đó?" Tối nay Qua Qua tạm thời xài chung 1 ổ chăn với em trai. "Tốt, tư thế ngủ của ba không tốt." Ngưu Ngưu nằm trong ổ chăn, ba muốn tắt đèn rồi. "Tư thế ngủ của ba tốt, mẹ biết." Từ Hương Quyên đương nhiên biết. Chu Trình Ninh tắt đèn, mò vào ổ chăn: "Tư thế ngủ của ba tốt, rõ ràng là tư thế ngủ của Ngưu Ngưu không tốt. Ngưu Ngưu đừng cướp ổ chăn của chị, sức ba lớn nên không bị Ngưu Ngưu cướp đi, chị không khỏe bằng ba, ngày mai nếu mà sinh bệnh đều là tại Ngưu Ngưu con đó." "Không cướp." Ngưu Ngưu chồng chất đại bộ phận chăn sang bên chỗ chị.