Triệu Thấm lần đầu tiên nhìn thấy lúc Lâm Dao nói về người theo đuổi, lộ ra dáng vẻ kích động như vậy
- Dao Dao?
Bộ ngực vừa chớm nở của Lâm Dao nhẹ nhàng phập phồng một lúc rồi mới từ từ bình tĩnh lại
- Hắn lát nữa khẳng định sẽ dùng Thông Tấn Phù tìm ta, ta không thể tiếp tục ăn mặc như thế này
Lâm Dao trở về phòng thay quần áo bình thường
- Thấm Thấm, thấy bộ này thế nào?
Triệu Thấm vẫn chưa có hồi phục khỏi trạng thái bất thường của Lâm Dao, chỉ nói:
- Đẹp lắm
Nhưng Lâm Dao nghĩ nghĩ một hồi, cảm thấy không được, liền quay vào phòng thay quần áo khác
Sau khi giày vò hai ba lượt, Lâm Dao nhìn mình trong gương, miễn cưỡng hài lòng
Tơ trắng + váy ngắn + áo thun cổ chữ U + áo khoác ngắn + túi da đeo chéo nhỏ
Ba phần thanh thuần, ba phần đáng yêu, ba phần nhu thuận, cộng thêm một phần quyến rũ
Không được hoàn mỹ duy nhất là váy có chút ngắn, cao hơn đầu gối khoảng mười lăm centimet
Mặc dù có quần bảo hộ bên trong, nhưng đây là lần đầu tiên Lâm Dao mặc váy ngắn như vậy đi ra ngoài nên có chút không quen
- Liệu có quá ngắn hay không?
Ngay tại thời điểm Lâm Dao đang do dự, liền nghĩ đến sắc mặt vô sỉ chẳng hề để ý đối với nàng của Giang Thành, còn muốn nàng viết cam kết
- Đợi chút nữa nhất định phải hung hăng cự tuyệt hắn! Để cho hắn biết mùi sáng nay dám đối xử với ta như vậy! Chẳng qua cũng không thể quá độc ác, vạn nhất hắn về sau không để ý tới ta, vậy liền không có ý nghĩa
Lâm Dao đã chưng diện xong, trở lại trong phòng khách một lần nữa, nàng ăn mặc cẩn thận như vậy, khiến cho bạn khuê mật Triệu Thấm cũng không khỏi chậc chậc tán thưởng
- Dao Dao ăn mặc xinh đẹp như vậy à? Nam tu tên là Giang Thành kia thật là có diễm phúc
Lâm Dao có chút đắc ý trong lòng
Ngay cả bạn khuê mật cũng đều nói như vậy, nói rõ bộ quần áo mà mình chọn này xác thực rất tốt
Lâm Dao từ nhỏ đã rất tự tin vào ngoại hình của mình, đợi lát nữa gặp được Giang Thành, không sợ hắn không thần phục ở phía dưới mỹ mạo của mình
- Dao Dao, Giang Thành dường như sắp rời đi
Triệu Thấm đứng ở bên trên ban công nói
Lâm Dao chạy đến trên ban công, quả nhiên thấy Giang Thành đang rời đi
- Hắn không phải đến tìm ngươi sao?
Triệu Thấm hỏi
- Ta...
Lâm Dao nhìn bóng lưng Giang Thành rời đi, trong đầu không tự chủ được nghĩ đến bộ dáng ghét bỏ nàng kia của Giang Thành...
Nàng đã được rất nhiều người tỏ tình, nhiều đến nỗi nàng không còn nhớ nổi là bao nhiêu lần. Trong số tất cả những lần tỏ tình, nàng là người duy nhất cự tuyệt người khác và chưa có ai cự tuyệt nàng
Nhưng Giang Thành là một ngoại lệ. Không chỉ có cự tuyệt nàng, còn hung hăng làm nhục nàng
Giang Thành hất tay nàng ra, lùi lại nửa bước như một chiếc gai độc đâm vào trái tim kiêu hãnh của Lâm Dao
Bất cứ khi nào Lâm Dao thư giãn, Giang Thành kiểu gì cũng sẽ xuất hiện ở trong đầu của nàng
Sự tồn tại của Giang Thành, giống như đang không ngừng nhắc nhở Lâm Dao, rằng sự tự tin và kiêu hãnh mà nàng đã xây dựng bằng cách cự tuyệt người khác từ nhỏ dường như không đáng một đồng trong mắt hắn
Nàng ở trong lòng Giang Thành, chỉ là một nữ tu sĩ phổ thông không có chút đặc biệt nào mà thôi
Thậm chí không phải chỉ là không có chút đặc biệt nào, mà là một nữ tu sĩ chán ghét, làm người ta phiền chán kia
- Dao Dao?
- Hả?
- Giang Thành đã đi
Lâm Dao có chút luống cuống, nàng sợ hãi dẫm vào vết xe đổ giống như lúc Giang Thành kiên quyết cự tuyệt nàng ở vườn hoa kia
- Hắn, hắn chỉ là nhát gan mà thôi, hắn sợ ta lại cự tuyệt hắn. Để ta dùng Thông Tấn Phù...
Lâm Dao tìm lý do cho chính mình, sau đó lấy ra Phục Dụng Hình Thông Tấn Phù, bỏ qua rất nhiều tin nhắn liếm chó gửi cho nàng, trực tiếp tìm đến vị trí dãy số của Giang Thành và bấm số
Thông Tấn Phù bắt đầu sáng lên và nhấp nháy, có nghĩa là số liên lạc đã được quay số
Kết quả nó chỉ nhấp nháy ba lần rồi ngừng nhấp nháy, điều đó có nghĩa là Giang Thành đã cắt đứt yêu cầu liên lạc của nàng
Lâm Dao khẽ cắn bờ môi, lại quay số một lần nữa
Giang Thành vẫn là cắt đứt
Lâm Dao lại bấm, Giang Thành vẫn không tiếp
Lâm Dao càng thêm hoảng hốt, nàng lại bấm dãy số của Giang Thành một lần nữa
Lần này, rốt cục cũng kết nối!
- Thông Tấn Phù ngài gọi đã bị tắt và hiện không thể kết nối được. Vui lòng gọi lại sau...
Giọng nói máy móc của Giang Thành truyền tới từ Thông Tấn Phù trong tay của Lâm Dao
Lâm Dao trừng to mắt, Triệu Thấm cũng ngây ngẩn cả người
- Dao Dao, Thông Tấn Phù sau khi đóng lại, còn sẽ có nhắc nhở sao?
- Hẳn là... không có...
Lâm Dao không xác định nói
Nhưng sau khi nghe đi nghe lại mấy lần, nàng rốt cục cũng nghe ra được đây là giọng nói của Giang Thành
- A lô? Giang sư huynh?