Chương 11 - Chương 11

Làm Ổ Tại Sơn Thôn Làm Thần Y

Ngư Diệu Thanh 23-11-2024 05:33:00

Những quyển sách y học kỳ lạ, thậm chí chưa nghe qua tên bao giờ cũng có. Thậm chí Tô Hạ vậy mà còn nhìn thấy được "Thanh Nang Kinh" – đây không phải là sách y học đã bị đốt trong truyền thuyết đó sao. Tô Hạ nhịn không được mà kích động nhìn tỷ giá trao đổi... 100000000?! Quấy rầy quấy rầy rồi... Tô Hạ lại tiếp tục đi xem. Cô phát hiện, số lượng trao đổi sách y học thất truyền này so với số lượng có thể mua ngoài đời thực còn cao hơn gấp mấy trăm lần. Hơn nữa, trong trường học cô đã xem qua rồi, sách y học đã được xem qua sẽ được đánh dấu phần trăm, đánh dấu trình độ nhận thức am hiểu về quyển sách đó của cô. Giống "Cương mục bản thảo", Tô Hạ tự nhận thấy lúc còn ở trường học đây là quyển sách mà cô đọc nhiều nhất, nhưng trình độ lý giải vậy mà cũng chưa đến ba mươi phần trăm. Đương nhiên, muốn nhanh chóng hiểu được quyển sách nào đó, cũng có thể dùng giá kinh nghiệm để trao đổi, chỉ cần giá cả không quá cao là được. Tô Hạ mới chỉ có hơn ba nghìn điểm kinh nghiệm gắt gao che lấy túi tiền của mình, cảm thấy vẫn nên dựa vào khả năng đọc sách của mình thì hơn! Nói đọc liền đọc! Tô Hạ lần này quay về chỉ mang theo một ít hành lý, sách lại không mang quá vài quyển. Trực tiếp lấy điện thoại ra, tra lại cương mục bản thảo ở trên mạng, nghiêm túc đọc từng trang từng trang một. Khoảng chừng một tiếng sau đó liền mở hệ thống ra nhìn. Ừm. Tăng được một phần một trăm. Khụ khụ, tốt xấu gì thì cũng là tăng, dù sao thịt muỗi cũng là thịt! Chỉ là... sau khi giải quyết xong được vấn đề ho khan của bà nội rồi, hệ thống dường như không nảy ra nhiệm vụ mới cho cô nữa. Nghĩ đến việc vừa rồi còn nhìn thấy sách y học về bào chế dược liệu, gieo trồng dược liệu... Tô Hạ không khỏi hoài nghi kế tiếp liệu có phải hệ thống sẽ cho cô nhiệm vụ đi hái thảo dược hay không? Ngay lúc Tô Hạ còn đang suy nghĩ. Bên tai liền vang lên tiếng "tích" quen thuộc. Cơ thể Tô Hạ cứng đờ, không, không thể nào... Ánh mắt không tự không chế được mà nhìn qua. Hệ thống vừa đưa ra một nhiệm vụ mới. [Tìm kiếm bách thảo: Từ thuở xưa đến giờ đều có những y sĩ đi tìm bách thảo dược liệu, sắp xếp lại những loại dược liệu mới. Thân là kí chủ của hệ thống đại thần y, hãy noi theo các bậc tiền bối, tự mình đi hái một trăm loại thảo dược khác nhau. ] Nhiệm vụ này... Tô Hạ có chút không chấp nhận được. Một trăm cây thảo dược, lại còn phải khác chủng loại? Đối với một người không chuyên về hái thuốc mà nói đây không phải là chuyện quá khó sao! Hơn nữa! Cô một thân con gái, khụ khụ, phải đi lên núi, tự thân một mình đi hái thảo dược dại sao? Tô Hạ có chút muốn bỏ qua nhiệm vụ này. Dù sao nếu hoàn thành được nhiệm vụ thì hệ thống sẽ thưởng cho, nếu không làm cũng không bị trừng phạt gì không phải sao? Tô Hạ nghĩ như vậy liền lựa chọn quên đi bản thân hồi nhỏ đã cùng với một đám anh chị em nghịch ngợm dỡ ngói nhà tầng trên lên như thế nào. Nhưng mà! Vẫn còn một điều! Tô Hạ đã quên xem phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ. Cô liền xem thử. [Phần thưởng nhiệm vụ: Khả năng bào chế bài thuốc dưỡng tóc bí truyền hiệu quả. ] Ánh mắt Tô Hạ như ngưng đọng. *** Hai chữ dưỡng tóc kia đối với Tô Hạ quả thực có mị lực vô cùng lớn. Lúc trước cũng nói rồi, Tô Hạ là đứa nhỏ bị sinh non. Từ nhỏ đã yếu ớt thiếu máu, cho dù sau này vẫn luôn cố gắng bồi bổ, lớn lên coi như cũng tốt hơn, nhưng màu tóc dù có ăn mè đen nhiều đến mức nào vẫn là màu ngả vàng.