Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Điềm Nhiên Thiên Nhiên19-02-2024 15:46:42
Bên trong siêu thị lớn ở bên ngoài tiểu khu Gia Viên Hạnh Phúc, Tô Dung đang đẩy một cái xe đẩy mua đồ, cẩn thận chọn lựa trong khu thực phẩm. Lần này mục tiêu của cô là mua đồ dùng dành cho hai tháng, trước tiên để cho mình an toàn vượt qua mùa hè này.
Bây giờ thế đạo rối loạn như vậy, mặc dù trong nhà cũng không hoàn toàn an toàn, nhưng tích trữ một ít lương thực trong nhà, tóm lại cũng có một phần đảm bảo.
Thời buổi loạn lạc, người trong siêu thị cũng không nhiều, tụ năm tụ ba chọn hàng hóa. Mỗi người đều có chút nóng nảy, giống như bị cái gì đuổi theo vậy.
Đèn led trắng trong siêu thị có chút nhức mắt, chiếu lên người mỗi người, làm cho mỗi người giống như bị bao trùm một loại ảm đạm không chân thật.
Tô Dung nghiêng đầu nhìn bên ngoài qua cửa sổ thủy tinh, vốn sắc mặt bình tĩnh đột nhiên bị phá vỡ.
Không biết từ lúc nào, bên ngoài cửa sổ có một tầng sương mù nhàn nhạt dâng lên, phía sau sương mù, cây cối đã trở nên mơ hồ không thấy rõ, đen nhánh cao gầy một mảnh, thật giống như tay chân vặn vẹo. Lấy mắt thường có thể thấy sương mù đang trở nên dày đặc, trong chớp mắt đã không nhìn thấy rõ cảnh sắc phía xa.
Không chỉ có một mình cô chú ý vấn đề này, một bà bác bên cạnh cũng bày ra vẻ mặt kinh hoàng, giọng nói chói tai, mang theo chút run rẩy: "Ông trời của tôi ơi, sương mù ở bên ngoài đâu ra thế?"
Bà bác vừa nói xong, Tô Dung đã đẩy xe nhanh chóng vượt qua mọi người đến quầy tính tiền.
Nhưng vốn dĩ lúc nãy nhân viên thu ngân còn đang ở đó, lúc này lại biến mất không thấy.
Không chỉ có như vậy, xuyên qua cửa kiếng nhìn ra, bên ngoài đều là sương mù trắng, đưa tay không nhìn thấy năm ngón, bao vây cái siêu thị này lại.
"Nếu như không ngoài dự đoán, chúng ta đã bị quy tắc quái đàm chọn trúng." Một giọng nam vang lên, bên trong giọng nói là sự nặng nề không dễ nhận ra.
Tô Dung xoay người lại, chỉ thấy một người đàn ông thân hình cao lớn mặc áo lông màu xám tro đứng phía sau bên phải của cô. Trong tay xách một cái giỏ mua đồ, đang nhìn chằm chằm sương mù dày đặc bên ngoài.
"Sao anh biết được?" Cô hỏi, trong lòng cũng đã gần như tin phán đoán của đối phương.
Quả nhiên, người đàn ông thở dài nói: "Bởi vì tôi đã từng gặp qua một quái đàm, chính là giống như vậy. Bên ngoài là sương mù, mặc kệ đi như thế nào, cuối cùng cũng sẽ trở về chỗ này. Trừ phi chúng ta có thể thông qua quy tắc quái đàm này, nếu không hoặc là bị "nó" ô nhiễm, hoặc là vĩnh viễn bị vây ở chỗ này."
Lúc này xung quanh của người đàn ông đã có thêm mấy người vây quanh, một cô gái mặc váy dài màu vàng, cũng đẩy xe mua đồ giống Tô Dung, bà bác mới vừa phát hiện ra sương mù, một người nữ với mái tóc dài xinh đẹp tay cầm giỏ mua hàng, còn có một người trẻ tuổi nhuộm một cái đầu màu xanh rất thời trang ôm hai bịch khoai tây chiên và một hủ thuốc nhuộm tóc.